nhỡ
gió có thổi, em có còn xõa tóc ?
tuyết có rơi, em vẫn khoác áo lông ?
và khi đêm khuya, mưa gõ nhịp trên nóc
em có còn nhớ anh không ?
gió có thổi, xin em đừng xõa tóc
nhỡ lá vàng hờn giận nép trên cành
nhỡ mây buồn, theo nhau sa xuống thấp
tận chân trời, xây Vạn-La Trường-Thành
tuyết có rơi, áo lông em đừng mặc
nhỡ Paris giận-dỗi thổi tuyết bay
nhỡ sông Mơ trổi sương mờ dầy-dặc
để qua cầu, anh nghiền-ngẫm 'gió bay'
đêm có lạnh, em có còn trằn-trọc
nhỡ giật mình trong giấc mộng mong-manh
và nhỡ đêm khuya, mưa gõ nhịp trên nóc
em có còn nhớ đến anh ?
Paris, cuối 1972. |