anh nhớ em, có nhẽ 
bốn mùa thơ-ngây 
buổi em đi 
chỉ một nửa 
chuyện tình xe car 
có bao giờ 
hỡi cô hàng xóm của tôi ơi 
họa thơ Sông Mơ 
hãy yêu nhau đi 
hình như là 
hôm anh về Liège 
lâng-lâng, dăm tiếng ngọc-ngà 
Liège, mùa đông 
mối tình dạ-vũ 
nếu một ngày 
nhỡ 
tại sao 
thường thường 
tình yêu 
trời vào đông 
trời vào thu 
vài giòng thơ viết vội 
vài lời cho em 
xuân ly-hương

 

nhỡ

gió có thổi, em có còn xõa tóc ?
tuyết có rơi, em vẫn khoác áo lông ?
và khi đêm khuya, mưa gõ nhịp trên nóc
em có còn nhớ anh không ?

gió có thổi, xin em đừng xõa tóc
nhỡ lá vàng hờn giận nép trên cành
nhỡ mây buồn, theo nhau sa xuống thấp
tận chân trời, xây Vạn-La Trường-Thành

tuyết có rơi, áo lông em đừng mặc
nhỡ Paris giận-dỗi thổi tuyết bay
nhỡ sông Mơ trổi sương mờ dầy-dặc
để qua cầu, anh nghiền-ngẫm 'gió bay'

đêm có lạnh, em có còn trằn-trọc
nhỡ giật mình trong giấc mộng mong-manh
và nhỡ đêm khuya, mưa gõ nhịp trên nóc
em có còn nhớ đến anh ?

Paris, cuối 1972.