buổi em đi ...
lá chập-chờn cho chậm giờ cách-biệt
cây tần-ngần, cây khóc phút chia-phôi
quyến-luyến hoa, sương sợ ánh mặt trời
hoa quyến-luyến, hoa gượng mình trước gió
ngày tiếc-nuối, nên hoàng-hôn rực đỏ
đêm ngập-ngừng cho mát lạnh bình-minh
gió nhớ mây, gió gào khúc ân-tình
mây nhớ gió, mây kết mưa than khóc
yêu ray-rứt, nên chia-ly tang-tóc
buổi em đi, cả tạo-hóa tiễn-đưa
cả thành-phố Liège buồn-bã trổi mưa
cả giòng sông Mơ lồng-lộng, xám đục
và còn lại ta đây, như một bộ xương mục
kéo lê-thê chuỗi ngày tháng vật-vờ
góp trăm thương ngàn nhớ kết thành thơ
lồng trong gió thành những lời rên-rỉ
và tất cả trở thành vô-nghiã-lý ...
Liège, 1973. |