anh nhớ em, có nhẽ 
bốn mùa thơ-ngây 
buổi em đi 
chỉ một nửa 
chuyện tình xe car 
có bao giờ 
hỡi cô hàng xóm của tôi ơi 
họa thơ Sông Mơ 
hãy yêu nhau đi 
hình như là 
hôm anh về Liège 
lâng-lâng, dăm tiếng ngọc-ngà 
Liège, mùa đông 
mối tình dạ-vũ 
nếu một ngày 
nhỡ 
tại sao 
thường thường 
tình yêu 
trời vào đông 
trời vào thu 
vài giòng thơ viết vội 
vài lời cho em 
xuân ly-hương

Nếu một ngày....

Nếu một ngày, đời cho ta gặp lại
Em sẽ đến một mình, hay tay bế tay bồng
Hay là, em sẽ đến với người chồng
Hay em sẽ, như ngày nào, ngần-ngại ?

Nếu một ngày, đời cho ta gặp lại
Em sẽ hẹn anh mùa Hạ, hay mùa Xuân
Em sẽ thay đi, đổi lại, đến bao lần
Em sẽ hẹn mùa Thu, mùa Ðông, ngày mai, ngày mốt ?

Nếu một ngày, đời cho anh trả nốt
Mảnh tình chung, duyên, nợ, trả nốt một lần
Anh sẽ nói với em, không một thoáng phân-vân
Tình yêu mình đẹp, nhưng duyên, nợ, đã hết ...

Nhưng anh cũng sẽ kể em nghe những nỗi buồn da-diết
Của những buổi chiều lặng ngắm cảnh hoàng hôn
Của những ban mai, mưa lạnh buốt đáy hồn
Khi kỷ-niệm, buồn, vui, về ám ảnh

Anh sẽ kể em nghe, chuyện cơn mưa chưa tạnh
Mưa dầm dề, như kể lể, ăn năn
"Mưa ngoài đường hay mưa trong lòng anh ?"
Mưa nuối tiếc một chuyện tình vụt tắt

Anh sẽ kể em nghe những nhớ nhung chất-ngất
Và anh cũng sẽ kể em nghe những oán, hận, chờ, mong
Anh sẽ kể hết em nghe, một lần cuối, thế là xong
Là như thế, là duyên, nợ, trả hết

Chỉ còn lại một chuyện tình bất diệt
Anh sẽ cố quên đi, nhưng vẫn nhớ, đôi khi
Anh sẽ cố giết đi, nhưng vẫn giữ kỹ, bởi vì
Nhỡ một ngày nào, đời cho ta gặp lại...

San Jose, 12/98.