anh nhớ em, có nhẽ
bốn mùa thơ-ngây
buổi em đi
chỉ một nửa
chuyện tình xe car
có bao giờ
hỡi cô hàng xóm của tôi ơi
họa thơ Sông Mơ
hãy yêu nhau đi
hình như là
hôm anh về Liège
lâng-lâng, dăm tiếng ngọc-ngà
Liège, mùa đông
mối tình dạ-vũ 
nếu một ngày
nhỡ
tại sao
thường thường
tình yêu
trời vào đông
trời vào thu
vài giòng thơ viết vội
vài lời cho em
xuân ly-hương

 

hỡi cô hàng xóm của tôi ơi...

hỡi cô thiếu-nữ tuổi thơ-ngây
tình vừa chớm nở cuối chân mày
cô ngắm hoàng-hôn bên cửa sổ
tủm-tỉm cười duyên, cô nhớ ai ?

hỡi cô thiếu-nữ tuổi còn thơ
cô nhớ thương ai đến thẫn-thờ ?
đứng nhìn cánh hoa đùa gió rủi
thẹn-thùng, cô bắt gặp cô mơ ?

ngoảnh lại cho tôi ngỏ lời thăm
hỡi cô thiếu-nữ tuổi trăng rầm
nhà tôi chỉ cách ba gian lẻ
chênh-chếch giàn cây mới trổ mầm

hỡi cô thiếu-nữ tuổi còn xuân
thấm-thoát ba năm đã có lần
cô bắt gặp anh chàng hàng xóm
ngượng-nghiụ chờ cô ở cuối sân ?

mùa xuân đang chết đấy cô ơi
hoa đẹp bao lâu sẽ tả-tơi
để cho ong bướm thôi vồn-vã
từng đàn hun-hút cuối chân trời ?

hỡi cô hàng xóm của tôi ơi...

Liège, 1979.