anh nhớ em, có nhẽ 
bốn mùa thơ-ngây 
buổi em đi 
chỉ một nửa 
chuyện tình xe car 
có bao giờ 
hỡi cô hàng xóm của tôi ơi 
họa thơ Sông Mơ 
hãy yêu nhau đi 
hình như là 
hôm anh về Liège 
lâng-lâng, dăm tiếng ngọc-ngà 
Liège, mùa đông 
mối tình dạ-vũ 
nếu một ngày 
nhỡ 
tại sao 
thường thường 
tình yêu 
trời vào đông 
trời vào thu 
vài giòng thơ viết vội 
vài lời cho em 
xuân ly-hương

tình yêu

tình chỉ đẹp phải chăng khi mờ-ảo
như sương mơ đan-quyện với sương mờ
như bâng-khuâng với nghi-nghờ quần-thảo
như ân-cần tranh-chấp với ơ-hờ

tình chỉ đẹp phải chăng khi ẩn-hiện
như trăng non lơi-lả với mây thưa
như hờ-hững đồng-hành cùng quyến-luyến
như đam-mê xen-lẫn với ngây-thơ

tình chỉ đẹp phải chăng khi gian-dối
khi rụt-rè nung-nấu nét mộng-mơ
khi hồn-nhiên che-đậy niềm bối-rối
khi lạnh-lùng biểu-lộ vẻ sững-sờ

tình chỉ đẹp phải chăng khi dang-dở
khi một lần em trót bảo 'yêu anh'
khi một buổi pháo chợt vang trước ngõ
khi ngoảnh nhìn còn giọt lệ long-lanh

tình mất đẹp phải chăng khi vụt sáng
khi chói ngời trong một phút vội-vàng
khi nóng rát trong một giây lãng-mạn
khi tối đen trọn một kiếp ngỡ-ngàng

Liège, 1973.